CHỐNG CỘNG HAY CHỐNG GẬY?
Cứ nh́n vào tổ chức, hội đoàn, đảng phái dơ dáy chống Cộng đào thóat, đoàn thể chỉ có một, hai, lên đến nhăm ba đứa như Thông Luận, khùng điên bầy nhầy, “ năm cha ba mẹ ” ấu đá chửi nhau “ như C ” từ biểu t́nh biểu dục, thùng tiền chính nghĩa khiến cháng, xây tượng đến treo cờ…. th́ hiểu ngay lực lượng không lực lượng của “ phe ta ”. Nghĩa là “ Đừng nghe những ǵ lũ chống Cộng nói, mà hăy nh́n lũ chống Cộng làm ”.
Vả lại nếu treo cờ, xây tượng và xây Bia ( tưởng niệm vượt biên di dân kinh tế, ngụy ngôn là phản kháng nhà nước VN, t́m tự do)…thắng được CS, sao không làm ngay từ trước, đến bây giờ “ nếu trúng số được kết quả ” cũng đă muộn và chỉ rơi vào sự khai thác lợi dụng của tư bản Mỹ. Để nếu có thể tái diễn tư do dân chủ cho miền Nam làm nô lệ như thời gian Mỹ ở Việt Nam, trước khi Mỹ tháo chạy!
Tiện đây, chúng tôi muốn nói đến “ tự hào ” rất vô duyên của người ḿnh khi xưng nhận la “ đồng minh của Mỹ! Mỹ không có đồng minh chỉ có chư hầu tay sai, thằng bồi, con ở, cùng lắm là người làm công, như các trí thức khoa bảng Ph.D từ Mỹ về, hay các tướng lănh cũ là công chức cao cấp của Mỹ mà thôi, như trước kia nhóm khoa bảng thân Pháp là công chức cao cấp của Pháp. Ngay cả Pháp nhận lănh 80% chiến phí do Mỹ chi viện chống Cộng, cũng là công cụ nhất thời của Mỹ, sau này Mỹ đă hất cẳng Pháp ra khỏi Việt Nam để trực tiếp làm chủ nhân. Mà ṭa đại sứ Mỹ chính là “ An Nam Đô Hộ Phủ ”, lịch sử tái diễn thay người Tàu bằng người Mỹ thôi
Trong một bài tham luận nhân chuyến viếng thăm của TT Phan Văn Khải, một người viết nọ đă mỉa mai miền Bắc cho tŕnh diễn ca hát bài Việt Nam Minh Châu Trời Đông của nhạc sĩ Công Giáo La Mă Hùng Lân. Nhưng người viết này đă quên hay không dám nhắc đến tủi nhục hơn nhiều là miền Nam hay chính quyền tay sai bù nh́n VNCH,(lời bộ trưởng quốc pḥng Mỹ)đă đánh cấp bài Thanh Niên Hành Khúc của Việt Cộng Lê Hữu Phước để làm quốc ca. Chưa kể những bài Không Quân Việt Nam, Hải Quân VN hay Lục Quân VN của Phạm Duy sáng tác vào thời CS nắm quyền miền Bắc, hay ngay cả bài thơ Mầu Tím Hoa Sim, miền Nam rầm rộ ngâm thơ và phổ nhạc cũng là của CS Hữu Loan, miền Bắc cho nên những thằng ăn cướp đừng nên kết án bậy!
Ngu muội nhất là phe chống Cộng cuội lại hồ hỡi tin rằng sau Iraq đến VN để phe ta về chia chác và nhất là cho Giặc Áo Đen cơ hội một lần nữa làm Việt gian bán nước cho thực dân đế quốc bá quyền Mỹ và thực dân giả cầy La Mă.
Cuộc Cách mạng tháng Tám 1945, bắt buộc phải lần lượt dẫn đến Nam Kỳ trở về với đất nước, rồi sau đó thống nhất lănh thổ, VN trở thành một quốc gia có danh dự chủ quyền và người ḿnh làm chủ. Một người quen của tôi ở trường ĐH/CTCT cũ, lúc nào cũng khoe con cái học thành tài bác sĩ, kỹ sư. Sự tự hào đó là của bậc cha mẹ thấy con ngoan ngoăn học hành thành tài và trở nên người hữu dụng thay v́ ś ke băng đảng ma túy là tốt. Tuy nhiên xin đừng quên đó là cái giá chúng ta phải trả sau khi chịu làm bồi cho Mỹ, con Mỹ hay Mỹ con trong thời gian Mỹ chiếm đóng miền Nam mà luật lệ nhà nước bù nh́n VNCH bị coi như cỏ rác.
Hăy nhớ Ngô Đ́nh Riệm chẳng có công lao gian khổ ǵ được Mỹ ẩm về lên làm lănh tụ miền Nam c̣n ôm cứng lấy quyền lực, không do xương máu hy sinh và tài năng của một lănh tụ để bị chết thảm. Theo tôi, Ngô gia, bị bế tắc không ra khỏi thế kẹt; v́ nếu từ chức chắc chắn khó trả lời về vụ bà Cả Lễ độc quyền thầu những công tác cho bộ quốc pḥng khi con rễ là Trần Trung Dung làm bộ trưởng. Cha Thục buôn lậu gỗ với Sáu Tộ, hay cậu Cẩn giết người cướp của và gởi vàng ở Ḍng Chúa Cứu Thế Thổ Phỉ Huế!
Do đó đảng CSVN sau khi tranh đấu bảy mươi năm trời, với h́nh ảnh hào hùng của cán binh hy sinh gian khổ, cơm vắt quần cụt dùng chiến tranh tiêu hao khiến Mỹ phải chạy. Nghĩa là chịu buông tha dân ta dưới ách ḱm kẹt của tư bản Mỹ, chúng ta phải cảm phục và ngày nay họ và con cháu họ cầm quyền là điều đương nhiên không có ǵ phải thắc mắc cả. Và họ và con cháu họ sẽ c̣n cầm quyền lâu hơn nữa, với tâm chất cách mạng và cần kiệm liêm chính, quyết tâm đưa đất nước trở thành con Rồng Á Châu, khi đối lực “ quốc gia ” không có, như đă nói chỉ là h́nh thức bề ngoài, c̣n bên trong hoàn toàn là chủ nghĩa lănh tụ cá nhân khật khùng.
Nhân sự, tiền bạc và thế quốc tế quốc nội không có. Một Việt gian Nguyễn Chí Thiện đă mập mạp hết ho lao nhờ ăn cơm uống thuốc Mỹ, một Việt gian Đoàn Viết Hoạt đă được sang Mỹ ăn đám cưới lớn của con, một Việt gian Nguyễn Đan Quế chẳng có ai ngoài Tâm Vấn và Việt gian Nguyễn Quốc Quân…, một thứ tranh đấu Việt gian sa lông trông cậy vào ngoại bang, để đế quốc thực dân bá quyền khủng bố Mỹ lợi dụng tạo áp lực xía vào nội trị Việt Nam và ngoại thương, và chỉ rởm đời khi không nh́n thấy sự thờ ơ lănh đạm của đại khối người Việt di dân kinh tế liên tục về Việt Nam, hàng hàng lớp lớp đă nh́n thấy tận mắt sự thật, hơn là dối trá gian manh của một thứ chống Cộng lỗi thời và chỉ dùng để moi tiền di dân Việt qua danh nghĩa kháng chiến ma.
Chống Cộng bằng những hành vi bạo động côn đồ như đánh viên chức chính quyền xuất ngoại chỉ là tṛ con nít của óc năo chim sẽ than van khốn khổ khi bị tù. Thua trận th́ phải đi tù, đông tây kim cổ định luật ấy không thay đổi. Đọc Kinh Cựu Ước thấy kẻ thua bị mất hết ruộng vườn nhà cửa vợ con. Đến nỗi Đức Chúa Trời c̣n dính máu ăn phần khi được chia cho 32 gái trinh, th́ có đánh cán bộ công nhân viên nhà nước xuất ngoại, chính quyền VN vẫn không suy xuyển, và nhất là sự xa lánh coi thường của đại khối di dân kinh tế về hành vi côn đồ sẽ gia tăng sự khinh bỉ thờ ơ! Và luật chống khủng bố Mỹ đến nỗi ông Lasado một cộng tác viên CIA Mỹ người Cuba chống Fidel Castro, làm nổ một phi cơ gây chết 71 nạn nhân, trốn sang Mỹ đă phải ra đầu thú khi chính sách chống khủng bố của Mỹ sau vụ 911 được triệt để áp dụng dể chống lại khủng bố, nhất là Hồi Giáo.
Không ai ngăn cấm tự do chống Cộng, nhưng đừng chống an toàn ở hậu phương Mỹ và làm mồi cho Mỹ dùng làm áp lực với chính quyền Việt Nam. Dù biết áp lực đó chưa hẳn đi đến đâu. Hăy thành thật tự hỏi thời c̣n miền Nam trong tay Mỹ, chúng ta chống Cộng như thế nào?
Do đó cuốn “ Vơ Văn Ái Con Nội Trùng Của Phật Giáo Việt Nam ” không muốn nói ǵ hơn là nhận tiền của Mỹ phải làm việc cho Mỹ và sẵn sàng đi ngược hay phản lại dân tộc tổ quốc. Nói như vậy, không phải là chúng ta ngu muội chống Mỹ mà phải làm sao giữ cho được sự tôn trọng danh dự chủ quyền của dân tộc. Không thể nào tin được đế quốc thực dân bá quyền Mỹ sẽ mang và thực hiện dân chủ tự do “ kiểu Mỹ ” cho Iraq hay Việt Nam hay bất kỳ quốc gia nào!, mà đế quốc bá quyền xâm lược Mỹ, ngụy tạo để xâm lăng cướp nước mà thôi. Hai địa phương và cách sống khác nhau không thể lẫn lộn.
Không thể nào chân trong chân ngoài. Ở ngoại quốc hưởng thụ, con cái được nuôi dưỡng ăn học thành tài, nhưng lại muốn làm đại lănh tụ điều khiển việc đất nước. Việc làm đó, chẳng khác ǵ xuất cảng Nhà Thương Điên Biên Ḥa đi khắp nơi. Hăy suy nghỉ và hành động thận trọng, hơn là làm đào kép trên sân khấu Quảng Lạc, mà sự tụ họp bất cứ v́ lư do ǵ không đông bằng một đám cưới, không nhiều bằng một đám ma! Khi những tuyên cáo sẽ có tập hợp cả mấy chục ngàn người chỉ là sự cường điệu của những kẻ ươn hèn, chết nhát không dám nh́n vào sự thật!
PHT (Theo Đông Dương thời báo)
Trích, Người Việt Yêu Nước, ngày 11/2/06